Điều quan trọng nhất trong buổi lễ là tôi phải nói một bài diễn văn trước đông đủ các khách mời những người bà con họ hàng thân thuộc. Anh ấy đến chương trình của tôi vào một buổi tối, rồi làm cho tôi đêm đó cứ trằn trọc mãi. Không phải ngẫu nhiên người ta bảo đôi mắt chúng ta là Cửa sổ của tâm hồn.
Như họ đã từng là những viên ngọc sáng chói ra sao, con cái của họ thành đạt thế nào… Ở tang lễ, bạn không cần quá băn khoăn trăn trở mình nên nói những gì. Chúng tôi trò chuyện rất thân mật và vui vẻ về cuộc sống. Thật ra nói trước công chúng rất thú vị, vì ta hoàn toàn được làm chủ câu chuyện.
Chỉ cần nhấn nút lần nữa là tôi có thể xử trảm anh ta. Trong ngành phát thanh viên thì chúng tôi luôn có một học thuyết công bằng. Tôi bắt máy lên: Xin chào.
Câu chuyện trên nghe có vẻ khó tin nhưng đó hoàn toàn là sự thật. Trời ạ, văn phong thẳng thắn kết hợp với vài ly rượu thì điều gì sẽ xảy ra đây? Người say thì nào có điều khiển được lời nói của mình… Tôi lo chương trình sẽ bị thất bại. Điều này rất quan trọng.
Họ là những con người đặc biệt và có ý tưởng cũng rất đặc biệt. Tội nghiệp Moppo, nó lừng lững bước vào khán phòng, nhìn tấm băng rôn, rồi nghệch mặt ra không hiểu gì… Khi còn trẻ bà từng gặp mặt tổng thống Abraham Lincoln.
Điều nguy hiểm trong giao tiếp cộng đồng là bạn muốn độc chiếm câu chuyện. Chỉ riêng Pacino là nhún vai: Tôi là một người New York, tôi tưởng đó là một quả bom ấy chứ!. Nghe thế Sinatra mới chịu đồng ý.
Hoặc là: - Có lẽ tôi đã không hiểu kỹ vấn đề lắm. Nhưng ở đâu cậu cũng nhận được những cái lắc đầu. Nói chuyện với ông chủ không thể giống như cách nói với anh bạn ngang hàng hay với cấp dưới của bạn.
Hãy thử đặt mình là thành viên trong gia quyến, lúc ấy bạn muốn nghe những gì? Những điều càng đơn giản, càng thành thật càng tốt. Tự tin khi nói có nghĩa là bạn đang tự tin trong cuộc sống. Bởi những câu nói mà văn phong ngữ pháp quá khác xa khuôn mẫu thông thường sẽ làm tối nghĩa ý của bạn.
Câu hỏi rất rõ ràng. Những bài thảo luận của họ choán hết tâm trí của tôi trong suốt chuyến bay trở về Washington. Hãy quay sang người đối diện và tìm hiểu về họ: Còn bạn thì sao, Mary? Bạn làm việc ở đâu?.
Và cho đến hôm nay, tôi vẫn tiếp tục theo đuổi cái nghề mà thuở ấy tôi chỉ bắt đầu với một niềm say mê, lòng hăng hái mà không hề có một tí kinh nghiệm nào. Có người còn dùng những tiếng lóng và cho rằng vậy mới thời thượng, mới oai. Thật ra tối hôm ấy khách mời của tôi là Bill Hartack, một vận động viên đua ngựa.